Đỗ Mục

Xích Bích Hoài Cổ

Chiết kích trầm sa thiết vị tiêu
Tự tương ma tẩy nhận tiền triều
Đông phong bất dữ Chu Lang tiện
Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều
Dịch Nghĩa

Mũi kích gãy nằm trong cát, sắt chưa mòn hết
Tự tay mình mài rũa, đã nhận thấy dấu vết triều đại vừa qua
Gió đông ví không thuận tiện cho chàng Chu Du
Thì cảnh xuân thâm nghiêm của đài Đồng Tước đã khóa chặt hai nàng Kiều
Chú thích: Xích Bích là một khúc sông trên Trường Giang thuộc tỉnh Hồ Bắc . Đời chiến quốc, nguyên soái Chu Du nhờ gió đông nổi lên mới dùng hỏa công đốt cháy các chiến thuyền của Tào Tháo .
Nhị Kiều: tức Đại Kiều, vợ của Tôn Sách, và Tiểu Kiều, vợ của Chu Du . Khi Khổng Minh khích Chu Du đánh Tào Tháo, có nói rằng: "Tào Tháo thường nói xây đài Đồng Tước để khi chiếm được Đông Ngô, sẽ bắt Đại Kiều và Tiểu Kiều về ở đây để mua vui lúc tuổi già.'' Nền cũ của đài Đồng Tước nay còn ở huyện Lâm Chương, tỉnh Hà Nam
Dịch Thơ
Xích Bích Hoài Cổ

Cát vùi lưỡi kích còn trơ,
Rũa mài nhận dấu triều xưa rõ ràng
Gió đông ví phụ Chu Lang
Một nền Đồng Tước khóa xuân hai Kiều
Bản dịch:Tương Như
-------------------------------

Giáo chìm, sắt vẫn còn trơ,
Rửa xem nhận biết triều xưa rõ ràng.
Gió Đông không giúp Chu Lang,
Khóa xuân Đồng Tước đã giam hai Kiều.
Bản dịch: Trần Trọng San

Được bạn: Mai Hoa Trang đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Xích Bích Hoài Cổ"